Sunday, October 6, 2013

HAI CHỊ EM – Thơ Trần Thiện Tuấn

          
   Lời giới thiệu của Đào Văn Đạt: Trong nhóm bạn bè thân hữu văn chương giữa đời và đạo tôi được vinh hạnh biết đến Trần Thiện Tuấn, pháp danh Thích Quảng Trung, người mà cách đây trên 15 năm chưa khoác áo nâu sòng đã cùng tôi xuôi ngược các tỉnh miền Đông Nam bộ kiếm sống. Ngày đó có những lúc túng quẩn không còn một xu dính túi hai anh em ăn mì gói để chuẩn bị làm đêm, ăn trong lem luốc nghèo nàn mà thấm tình đồng nghiệp. Trong cái xưởng sơn mài chật chội ủ dột đã nuôi dưỡng những ý thơ nhẹ tênh mà mênh mông cảm xúc của Tuấn. Những lúc buồn Tuấn đọc cho tôi nghe những bài thơ mới “ra lò” để cùng tôi sửa lại ý tứ bất ổn. Trong nhật ký của tôi vẫn giữ mấy bài thơ còn nguyên vẹn nét tẩy xóa của hai anh em, đây là những dấu ấn đầy kỷ niệm mà tôi không thể nào quên. Và rồi nàng thơ cũng không phụ lòng Tuấn, trong những năm kế tiếp thơ của Trần Thiện Tuấn được đăng tải trên các báo như báo “Phụ Nữ Chủ Nhật, Áo Trắng, Đất Thép”…Tiền nhuận bút lúc bấy giờ chỉ đủ cho hai anh em được thêm cái quyền ngồi quán cà phê để nhìn dòng đời xuôi ngược…
              Giờ đây Thiện Tuấn (Thích Quảng Trung) đã theo con đường Phật pháp, em vừa tốt nghiệp Trung cấp Phật học tại chùa Hội Khánh và đang tiếp tục học tại Học viện Phật giáo Việt Nam ở TP. HCM. Còn tôi vẫn lận đận với đời bon chen kiếm sống… Những lúc bị đời xô ngã hoang mang bất ổn, tinh thần tôi thường tìm đến Thích Quảng Trung trong tiếng chuông chùa tĩnh lặng tại tu viện Linh Thứu (Củ Chi) để nghe Trung thuyết pháp giữa mất và còn, giữa ân hận và vị tha… Để rồi nhen nhóm trong tôi hình ảnh Phật đà đầy màu nhiệm, hóa giải cho tôi những rắc rối ở đời thường đầy tiếng thị phi…Thơ của Tuấn nhẹ nhàng tinh khiết đưa người đọc vào thế giới bình yên trong lành, hướng đến chân, thiện, mỹ. Chúc Thích Quảng Trung ngày càng tinh tấn trong con đường tu học. (Đào Văn Đạt)



                                                            Trần Thiện Tuấn
Em lỡ lời lớn tiếng
Chị lỡ đánh em đau
Chị quay vào nhà khóc
Em đứng dựa cửa sau

Buổi chiều mưa rất nhẹ
Run rẩy khóm rau dền
Những ngày không có mẹ
Chị gánh vác nhiều hơn

Có một loài bò sát
Đêm về hay than thân
Em nằm nghe rất rõ
Mà mưa ở trong lòng

Muốn nói lời xin lỗi
Mà khó nói vô cùng
Những lời không nói được
Cứ cắn hoài bên trong.

Trần Thiện Tuấn (Pháp danh: Thích Quảng Trung)


No comments:

Post a Comment