Friday, August 23, 2013

LỜI SÁM HỐI MUỘN MÀNG - Thơ Trường Thắng


(Kính dâng Mẹ - Cha nhân ngày Vu Lan 2013)

Có một thời con không vâng lời Cha - Mẹ
Những tưởng rằng đã đủ biết NGƯỜI ơi!
Mê mãi bạn bè biếng nhác ham chơi
Khôn hóa dại - dại hóa khôn chẳng rõ!

Nửa đời người mới thấy lòng trăn trở
Cha không một lời
Mẹ chẳng nói năng chi
Đã có vợ con mà chẳng có nghề gì
Không mua nổi một bó rau
không làm ra một đồng khả dĩ.

Tóc Cha bạc màu – Trán Mẹ nhăn suy nghĩ
Đôi mắt song đường lo lắng xót xa
Bước chân nặng nề những ngày tháng trôi qua
Chưa một lần được mơ… được cười mãn nguyện.

Thức tỉnh lại con thấy lòng xao xuyến
Thèm khóc bên Cha để Mẹ dỗ dành
Thèm được làm trẻ thơ dù con đã có gia đình
Thèm Mẹ vỗ về - thèm lời Cha răn dạy
Có còn đâu biết nhờ ai trông cậy
Cha Mẹ khuất rồi, đời con nghèo lắm NGƯỜI ơi!

Đêm Vu Lan trăng vằng vặc sáng ngời
Trước Đức Như Lai con chắp tay sám hối
Dẫu muộn màng cho con xin chuộc lỗi

Hạnh phúc đời người không thể thiếu MẸ - CHA

Trường Thắng (Huế)

No comments:

Post a Comment