Saturday, August 24, 2013

TRANG THƠ CHỦ NHẬT: CÓ GÃ KHỜ YÊU EM NHƯ THƠ – Thơ Minh Đan (Lọ Lem Đất Võ)


                                                     Nhà thơ trẻ Minh Đan


phơi

đời choàng giông
bão lên vách
em ngoan cường phơi
ngọc thách gió sương
mùa chưa xa
lơ thơ
cuồng
hoa rụng rụng
rêu phong tường
đìu hiu
uống sao cho hết
những chiều
tròn tròn khuyết khuyết
liêu xiêu
trăng gầy
đã quên
quên tụt huyết say
đã say
say tụt những cay đắng
vờ
đã ngoan
ngoan tưởng như mơ
đã mơ
mơ chín từng giờ ái ân

saigon, 04/2013

 th nở vùng lên
em biết đời anh không thiếu những hoa khôi hoa hậu
những chân dài thắt đáy lưng ong
ngực – eo – mông gợi cảm ba vòng
cong – uốn – lượn thành trì xiêu vẹo
những chớp mắt cháy một vùng biên ải
những nụ cười sấm sét cũng nở hoa
hờn ghen được không?

có gã khờ yêu em như thơ
lưng em ngắn, anh bảo: siêng năng làm bếp
chân em thấp, anh nhủ: xinh như trái bắp
tay em tròn, anh hồn nhiên: cà pháo dậy thì
em hạnh phúc không?

lò gạch cũ cổ tích hiện lên
bát cháo hành mang tên thị nở
kiêu hãnh mặc đời ghẹo trêu xấu hổ
hôm nay em ngước mặt lên cao

saigon, 08/03/2011



 đời trinh nữ  (*)

anh thản nhiên đi qua đời em
mẫu tàn thuốc rơi trên vạt áo
vẫn giọng điệu của gã chí phèo tếu táo
“cô chẳng phải là cần sa”

em chẳng là cần sa
đâu đủ sức cho tim anh mê đắm
em chỉ như bông hoa tỏa chút hương lẳng lặng
ven đường ai nhặt, cầm chơi

anh thản nhiên nói với cuộc đời
cô ấy đấy, người tôi từng say đấy
nhưng là một loài hoa dại
vô tình vướng vít qua tay

anh thản nhiên đùa cợt thơ ngây
như vừa hôm qua nhặt yêu đâu đó
có lẽ nào anh không mắc cỡ (?)
gió hãy còn thẹn môi…

saigon, 10/2011
 (*) chia sẻ với hoàn cảnh những cô gái quê lên thành phố bị “đại gia” lừa tình.


 không thể đặt vòng

mặt trời đóng lên đỉnh đầu những hạt nắng hạt mưa vô thường vô ngã
tòa nhà trọc tóc giáng xuống phố xinh những bóng chim khi tỏ khi mờ
mùa xuân in dấu chấm đỏ lên ngực em thẫn thờ
hành khất lời yêu cháy bỏng

anh đến...
tia chớp đầu hàng hạ giọng
sương sớm chưa kịp ngước nhìn
cây cỏ còn nguyên nét mặt thư sinh
những môi anh đào bẽn lẽn

chiếc cúc áo len lén
bờ đá say sưa con nước rần rần
chảy đi những lời nguyền từng làm ai bật khóc một lần
cho ngày gọi tên hạnh phúc

em đàn bà từ anh - thường trực
những khát khao không thể đặt vòng

saigon, 17/02/2011
Minh Đan (Lọ Lem Đất Võ)


No comments:

Post a Comment