BÂNG KHUÂNG THOÁNG BÓNG EM VỀ - Thơ Kim Sơn Giang
THOẢNG HƯƠNG QUÊ
Thăm quê đi giữa nắng hè
Con đường kí ức đơm hoa đợi chờ
Bâng khuâng thoáng bóng em về
Nhắc bao kỷ niệm cho mê cõi lòng...!
Ngày xưa đường khắc bóng mình
Tan trường, áo lụa lung linh mắt hờn
Nắng vàng nhuộm tóc mây vờn
Đêm cùng gửi mộng tiếng đờn vang ca.
Từ mùa phượng cuối ra hoa
Nghẹn trang lưu bút chia xa con đường
Đọa đày giấc mộng nhớ thương
Tiễn người xác phượng nhuộm thương cõi lòng.
Bàn chân bước dưới nắng xưa
Bao ngày nói biết sao vừa nhớ thương
Ngọt ngào bóng mẹ quê hương
Bóng em thấp thoảng tan trường hạ say...
Bước chân giẫm nhớ bao ngày
Ôm về một thoảng hương say chạnh lòng
Đường đời ta chẳng như mong
Hương yêu giữ trọn tim hồng người ơi!
Đêm 22.07.2013
NẾU BIẾT...!
Nếu phía chân trời ấy
Cuộc đời sẽ vô tư
Không giận, không buồn, không vất vả lo toan, không lọc lừa, dối trá, rủi may, sang hèn, thành công thất bại...
Tôi sẽ đầu quân, là người đi thứ nhất
Có ai không?! Ai sẽ đi cùng...
Nếu phía chân trời xa tít ấy
Không có lợi danh, khó nhọc, uy quyền...
Tôi sẽ đi và không hề hối tiếc...
Nếu tôi biết...
Những điều tôi đang biết...
Từ ngày xưa tôi đã...
Đi đầu...
20/07/2013
CẦU MONG ĐƯỢC LÀ HẠT BỤI
Mong sao chỉ là hạt bụi
Để vui với gió hư vô
Lang thang một thời vô định
Phủ êm, xóa vết đợi chờ!
Rồi ta sẽ là hạt bụi
Để quên một kiếp mưu sinh
Đua chen cuộc sống chỉ là…
Nặng lòng lối bước chân qua.
Rồi mai ta là hạt bụi
Dừng chân trên nẻo hư vô
Đường đời tình xưa ai nhớ
Bước chân len lén cõi về?
Kiếp sau ta là hạt bụi
Bay bay dẫu biết chơ vơ
Hơn đời vòng tay nhân thế
Yêu rồi ngoảnh mặt buồn ngơ!
19.07.2013
Kim Sơn Giang
No comments:
Post a Comment