Hơn nửa đời lặn lội bôn ba
Xuân này mới kịp về họp lớp
Những ánh mắt thân thương, những bàn tay nắm chặt
Miệng thì cười sao mắt cứ rưng rưng.
Cái Nụ, cái Hòa, thằng Lợi, thằng Thăng...
Thật mừng quá thấy chúng mày vẫn khỏe
Mà hình như cả tao cũng thế
Bởi được khen tóc vẫn còn xanh.
Có mấy nàng "teen" gọi tớ bằng anh
Đang định mắng vì chạm dây tự ái
Chợt ngỡ ngàng nhận ra bạn gái
Họ còn xinh hơn cả ngày xưa.
Cái ngày xưa ngố nghế dại khờ
Cả lũ chỉ gọi nhau bằng biệt hiệu
Hạnh Bích, Hạnh Trần, Mi đen, Minh líu...
Cười vô tư, nghịch ngợm cũng vô tư.
Bàn trước bàn sau mà cũng gửi thư
Mảnh giấy nhỏ luồn qua luồn lại
Mấy chữ vu vơ đứa nào cũng khoái
Cứ như là đã chiếm được lòng nhau.
Bọn con gái là chúa làm cao
Tóc ngắn cũn mặt vênh lên xưng chị
Đám con trai xứng danh lũ quỷ
Gào thật to em yêu chị chị ơi...
Ghép đôi nhau cho ngây ngất tiếng cười
Để cả đời không thể nào quên được
Gần bốn chục năm, chúng mình họp lớp
Vẫn nụ cười xưa, đuôi mắt rạn chân chim.
Rồi bỗng dưng tất cả lặng im
Ánh mắt ai cũng ưu tư, trầm mặc
Thời gian trôi như mũi tên lao vút
Đám quỷ ngày xưa lên "lão" cả rồi.
Hai con, ba con, một cháu nội thôi...
Cái thành tích cũng có phần an ủi
Hơn những đứa đã ra đi mãi mãi
Hôm nay có gặp chúng nó đâu.
Nhưng mà thôi nghĩ lắm đau đầu
Người còn lại luôn nhớ về nhau nhỉ
Chục năm sau vẫn còn nhau đấy nhé
Nâng ly nào, chúc sức khỏe
Dzô, dzô...
Nguyễn Quốc Ái (Đồng Nai)
No comments:
Post a Comment