SANG THU – Thơ Kim Sơn Giang
Chao nghiêng chiếc lá vàng khua
Giữa khuya
Động nhói tiếng gió lùa ngoài hiên
Chênh vênh bóng ngã cuối miền
Thoảng nghe tâm sự cứ chung riêng cõi lòng
Đầy vơi
Chỉ thế là xong!
Một cơn gió thoảng
Một tấm chăn bông gợn trời
Dẫu lòng nghe xác phượng rơi
Tả tơi
Ngập lối hè trôi
Không còn!
Tình nồng nàn
Nắng hạ đã sang ngang
Trong tim nghe đắng lửa lòng
Nồng thu!
28.07.2013
Kim Sơn Giang
No comments:
Post a Comment