HQN: Chiều ngày 08 tháng 09 vừa rồi, tôi nhận được email của anh Vũ Huy Vọng ở thị xã Thuận An (Bình Dương) gửi đến, không phải là thơ của anh mà lại là năm bài viết của đứa cháu ngoại đang học lớp 10 trường Phổ thông trung học Trịnh Hoài Đức. Và, tôi bị cuốn hút ngay bởi những dòng chữ đầu tiên cho đến câu kết của tản văn ngắn: Bức tranh của người hoạ sĩ - thật dạt dào cảm xúc, cùng sự liên tưởng phong phú, với cái nhìn cuộc sống có thể gọi là đĩnh đạc, dù người viết chỉ mới ở tuổi 15. Xin giới thiệu cùng các bạn.
Bên ô cửa sổ nhỏ hẹp, người họa sĩ già ngồi bần thần trên ghế, dán mắt vào khung giấy trắng trên giá vẽ.
Vẽ gì nhỉ? Người họa sĩ nghĩ ngợi hồi lâu - một lúc lâu, ông vung lên một nét cọ đỏ chói, màu đỏ là màu của vinh dự, nhiệt huyết.
Cứ thế, các nét cọ đỏ đan xen vào nhau thành một mảng. Ông vút lên vài nét da cam, màu sắc của sự ấp iu ấm áp, và cả cơ hội.
Một ánh sáng vàng hiện ra, hòa tan vào tờ giấy lớn sự tự hào của nó.
Bức tranh này quá chói mắt, phải làm nó dịu lại bằng những gam màu tối hơn, vì đời cũng thế, có đâu lúc nào cũng rực rỡ sắc màu.
Vun vút những nét xanh lục, họa sĩ dán mắt vào tác phẩm của mình. Màu xanh lục, sẽ cho cảm giác tươi mới, phát triển không hạn định của vạn vật.
Ánh lam kì diệu hiện ra trên giấy - màu lam đầy hy vọng và dịu êm
Màu chàm tô điểm cho bức tranh vài đường cong uốn lượn, vài nét thăng trầm định mệnh.
Sắc tím mơ màng loang ra từng khối một, tạo nên gì đó lãng mạn êm đềm, nhưng nhạt nhòa và thật mong manh.
Những biên giới được đặt nên cho cái không giới hạn. Màu đen kéo lê từng đoạn ngắn dài trên bức tranh đầy màu sắc.
Một cách kiêu hãnh, họa sĩ già nhìn bức tranh.
Một người phụ nữ tóc đen đang ôm ấp một hình hài bé nhỏ, quấn trong tấm chăn rực lên màu đỏ. Sau lưng họ, là khung cửa sổ rộng mở với những thảm đồi xanh, hòa với bầu trời sâu vời vợi. Một góc là khu rừng với các tán cây vươn cao. Mặt trời tỏa nắng lấp loáng xuống dòng nước êm đềm trôi. dưới làn nước trong veo, là một chiếc cầu vồng tỏa nắng.
Cuộc sống của con người cũng như chiêc cầu vồng, nơi vinh dự, tình yêu, hy vọng tồn tại bên sự lãng mạn, thăng trầm. Tất cả đều tiến triển theo một hướng nào đó. Song, sắp xếp những gam màu ấy như thế là tùy vào hành động và suy nghĩ của tác giả bức họa mà thôi.
Đừng trốn tránh, bạn đã tự cho mình vị trí người họa sĩ. Hãy can đảm tự vẽ nên bức tranh của đời mình.
Trịnh Huy
No comments:
Post a Comment