Wednesday, September 25, 2013

SOI GƯƠNG CHỢT THẤY MÁI ĐẦU – Thơ Hồ Ngọc Diệp


 
THU

Gió thổi lá vàng lả tả bay
Hồ thu gợn sóng vỡ tan mây 
Mắt huyền diễm lệ trong như ngọc
Hớp cả hồn tôi lãng đãng say. 


 HƯƠNG THU

Lững lờ dòng nước Hương Giang
Dệt bao mộng đẹp để dan díu lòng
Gió ơi chầm chậm sang Đông
Cho Thu trút lá... nụ hồng thêm xanh.

NIỀM RIÊNG

Bao nhiêu năm tháng 
                            chia xa
Sợi thương vương vấn
                           cho ta mấy vòng
Lá vàng rơi rụng 
                          tầng không
Tình thơ anh gởi
                          theo dòng sông thơm...


HƯƠNG TÓC 

Soi gương chợt thấy
                          mái  đầu
Nửa đen nửa bạc
                         nhuốm màu thời gian
Kiếp người còn lại
                         riêng mang
Khói sương trên tóc
                         thênh thang giữa đời.

Hồ Ngọc Diệp (Huế)




No comments:

Post a Comment