Trần Thuận
DUYÊN TÌNH(*)
Vì kiếp trước duyên tình mình không trọn
Vì kiếp trước duyên tình mình không trọn
Nên kiếp này sợi tơ ấy vấn vương…
Ta mãi đi tìm nhau
Quên lãng theo thời gian
Chạy đua theo mặt trời
Đến nửa vòng trái đất
Ta dừng chân bến đợi
Thả cả đời hồn trong biển xa xăm…
Ngày vẫn trôi… đời ta như ngược lại
Bến mộng chảy về
Biển trở lại sông
Ta tìm nhau trong tiềm thức
Chim én lạc loài hóa cánh hải âu
Vượt biển khơi xa
Giữa đại dương mênh mông
Nhóm đóm lửa tình nóng bỏng
Ấp tan lớp băng dày
Tràn ngập cả thu yêu
Tỏa lấp trùng khơi xa
Nồng men vang đỏ ửng má đào
Say ngất hoa hồng thấm giọt… giọt tim!
Sài Gòn... 26/8/2012
(*)Bài thơ này đã được Nhạc sỹ Nguyễn Vinh (Pháp) phổ nhạc
THÈM GIẤC XƯA
Ta thèm nụ cười ni
Thèm ánh nắng mai bất chợt
Bên thác cuộn dòng bọt khói nhả hơi sương
Ta thèm đi
mát tận kẽ chân trong lòng vách núi
Ta thèm về
vòng tay ấm ôm trọn biển xanh
Ta nhớ
cái nhìn hôm nao?
trong đôi mắt ấy
Ẩn quanh khúc tình
một kiếp đa đoan
Rồi phải lụy sông vắng bóng con đò
Để chìm nổi bão giông miền xa tít…
Ta lại thèm về
xóm nhỏ xưa
Gió lùa qua cửa sổ nắng chiều
Văng vẳng tiếng trẻ thơ đùa nghịch ngợm
Tung tăng chạy ùm nghịch sóng biển vung lên
Rồi lại thèm nồi cá kho ngon ngót
Quẹt mắm cà, cơm nóng ngạt hương quê
…
Ta thèm lắm
mùi hương gói trọn vòng tóc nhớ
Tàn trăng, giấc mộng ủ say nồng…
06/2013
Thèm ánh nắng mai bất chợt
Bên thác cuộn dòng bọt khói nhả hơi sương
Ta thèm đi
mát tận kẽ chân trong lòng vách núi
Ta thèm về
vòng tay ấm ôm trọn biển xanh
Ta nhớ
cái nhìn hôm nao?
trong đôi mắt ấy
Ẩn quanh khúc tình
một kiếp đa đoan
Rồi phải lụy sông vắng bóng con đò
Để chìm nổi bão giông miền xa tít…
Ta lại thèm về
xóm nhỏ xưa
Gió lùa qua cửa sổ nắng chiều
Văng vẳng tiếng trẻ thơ đùa nghịch ngợm
Tung tăng chạy ùm nghịch sóng biển vung lên
Rồi lại thèm nồi cá kho ngon ngót
Quẹt mắm cà, cơm nóng ngạt hương quê
…
Ta thèm lắm
mùi hương gói trọn vòng tóc nhớ
Tàn trăng, giấc mộng ủ say nồng…
06/2013
Trần Thuận (TP. HCM)
No comments:
Post a Comment