Ru em cơn mộng nửa vời
Mùa thu ở lại níu thời xuân qua
Em nghiêng mình giữa mùa hoa
Ngày về không đợi người xa bỗng gần
Tìm nhau trả chút nợ nần
Em về trong mắt một lần đẩy đưa
Ru em một nửa cơn mưa
Chiều rơi nỗi nhớ tình vừa lên men
Lá thu phai nhẹ gót sen
Em tan hơi thở chong đèn từng đêm
Ta đong một bờ môi mềm
Ru em từ ấy đời thêm mặn nồng
Bên nhau đốt ngọn nến hồng
Mênh mông em một bế bồng ban sơ.
Hoàng Chẩm
No comments:
Post a Comment